Trong không gian được phủ đầy hoa lá và ánh sáng mơ màng, Nguyễn Linh Sam hiện lên như một mảnh ghép dịu dàng giữa thiên nhiên. Trong bộ ảnh dự thi vòng 2 của Global Junior Supermodel 2025, em khoác lên mình hình ảnh như bước ra từ những câu chuyện cổ tích hồn nhiên, trong trẻo và rất đỗi đáng yêu. Từng cái nghiêng đầu, nụ cười hay động tác tay đều mang lại cảm giác gần gũi, dễ mến như một cô bé đang trò chuyện cùng cây cỏ và bươm bướm trong khu vườn riêng của mình.
Khi cảm xúc tự nhiên dẫn lối cho khung hình
Ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy Linh Sam trong bộ ảnh này là sự thoải mái. Không cố tạo dáng, không gượng gạo, em như đang thật sự sống trong không gian ấy – một khu vườn ngập tràn hoa khổng lồ, bướm trắng và ánh sáng vàng dịu. Có lúc em cười tươi và đưa tay đón lấy bong bóng như một trò chơi quen thuộc. Có khi em ngồi xuống, đặt nhẹ tay lên đầu gối và nghiêng đầu, ánh mắt như đang nghĩ về điều gì đó rất riêng.
Bộ váy xanh mướt với tầng tầng lớp lớp vải mỏng được thiết kế vừa vặn, tôn lên nét tinh khôi của em bé 6-7 tuổi. Không cầu kỳ về họa tiết, chiếc váy chỉ dùng kết cấu bồng bềnh và màu sắc gần gũi với thiên nhiên để tôn nền, nhường sự chú ý cho chính nhân vật Linh Sam, người kể chuyện nhẹ nhàng bằng ánh mắt, bằng đôi tay nhỏ và nụ cười lấp lánh.
Trong bộ ảnh này, Linh Sam không diễn. Em chỉ là chính mình: vô tư, tự nhiên và hồn nhiên đúng với tuổi. Chính điều đó khiến loạt ảnh mang lại cảm giác dễ chịu, như được hít một hơi thật sâu trong khu vườn yên tĩnh, nơi mọi thứ đều chậm lại để lắng nghe.
Một thế giới nhỏ được thắp sáng bằng chi tiết
Bối cảnh trong ảnh được dàn dựng như một góc rừng cổ tích thu nhỏ: nơi những cánh hoa trắng toát như ôm lấy không gian, những cành cây, viên sỏi, thảm rêu và ánh sáng tạo nên lớp nền rất tinh tế. Giữa đó, Linh Sam nổi bật không phải vì lộng lẫy, mà vì sự hài hòa. Em bước đi, ngồi xuống, đưa tay lên… mọi động tác đều như hòa tan trong không gian ấy, không tạo cảm giác tách biệt hay gượng ép.
Chiếc vương miện lá xanh kết hoa cam nhỏ, những con bướm nhẹ gắn lên tóc và ngực áo, ánh sáng vàng nhạt phủ lên làn da, tất cả đều được chọn lựa kỹ nhưng không gây cảm giác “đặt để”. Như thể, Linh Sam chỉ tình cờ bước vào khu vườn ấy, rồi trở thành một phần của nó mà không cần cố gắng.
Ở mỗi góc máy, cảm xúc hiện lên bằng những chuyển động rất đời thường: một tay đưa lên, một cái cúi đầu, một ánh nhìn nghiêng. Những chi tiết nhỏ ấy, khi được đặt trong không gian đủ êm và ánh sáng đủ mềm, lại trở thành ngôn ngữ của sự dịu dàng.
Từ ánh sáng dịu dàng đến những xúc cảm biết nở hoa
Không cần những lớp trang điểm đậm hay tạo hình đặc biệt, Linh Sam trong bộ ảnh này vẫn đủ để tạo cảm giác khó quên. Em không cố tạo điểm nhấn. Chính sự đều nhẹ, sự đồng bộ và không phô trương trong cách thể hiện khiến người xem cảm thấy dễ chịu như đang nhìn một lát cắt nhỏ của tuổi thơ, nơi mọi thứ đều chân thật và yên bình.
Điều đặc biệt là bộ ảnh không cố tạo ra một “công chúa cổ tích” theo cách thông thường. Linh Sam không đội vương miện lấp lánh hay cầm gậy thần. Em không đứng trong lâu đài hay mặc những chiếc váy sặc sỡ. Nhưng chính điều đó lại khiến mọi thứ trở nên gần gũi hơn. Nhìn em, người ta thấy một em bé thật, đang chơi, đang cảm nhận, và đang hiện diện trọn vẹn trong không gian của chính mình.
Có một vài tấm hình em nhắm mắt, tay đặt hờ lên má, như đang ngủ yên giữa rừng cây. Cũng có lúc em nghiêng người về phía ánh sáng, mắt nhìn lên như đón lấy điều gì sắp đến. Những biểu cảm ấy, dù rất nhỏ lại gợi cảm xúc nhiều hơn là những tạo hình rực rỡ.
Giữ lại một lát cắt dịu dàng của tuổi thơ
Bộ ảnh của Linh Sam không nói lên một thông điệp cụ thể, không mang theo lời kêu gọi hay tuyên ngôn nào. Nhưng có lẽ, chính vì vậy mà nó khiến người xem dừng lại lâu hơn. Trong thế giới nhiều âm thanh và hình ảnh náo nhiệt, một bộ ảnh lặng nhưng đầy cảm xúc như vậy là điều đáng quý.
Linh Sam dù chỉ mới là cô bé nhỏ đã thể hiện được sự kết nối rất tự nhiên với ống kính và với môi trường xung quanh. Sự kết nối đó không cần lý giải bởi đôi khi, cảm xúc thật chỉ cần được giữ nguyên vẹn, là đã đủ đẹp rồi.
Với những tấm hình này, Linh Sam như lưu giữ một phần trong veo nhất của tuổi nhỏ. Và người xem dù chỉ là người đi qua cũng được dịp lắng lại, để nhớ về một thời trong xanh, nơi mình từng chạm vào thiên nhiên bằng đôi tay bé xíu, từng mỉm cười với cánh bướm, và từng tin rằng thế giới là một khu vườn dịu dàng luôn mở ra mỗi sáng mai. Nguyễn Linh Sam, một mảnh nhỏ trong thế giới lớn, nhưng lại khiến ta nhớ rằng những điều đẹp đẽ nhất luôn đến từ sự tinh khôi.
Hailey