Trong bối cảnh môi trường ngày càng bị tổn thương bởi rác thải và ô nhiễm, những tín hiệu nhỏ từ nghệ thuật thị giác lại trở thành lời cảnh tỉnh mạnh mẽ. Bộ ảnh của Ngô Hải Tùng, mẫu nhí đến từ Nghệ An mở ra một diễn ngôn mới về sự giao thoa giữa thời trang, cảm thức sân khấu và ý niệm bảo vệ hành tinh, bằng chính ánh nhìn sắc sảo và trang phục mang tính biểu tượng.
Biến cảm hứng thành ngôn ngữ tạo hình
Trang phục được tạo dựng trên nền chất liệu đen bóng như lớp màng của dầu loang hay rác thải công nghiệp, thứ mà thiên nhiên phải oằn mình gánh chịu qua thời gian. Những vòng dây đan chéo, cấu trúc lượn sóng bao quanh cơ thể, cùng những chấm tròn đỏ nổi bật như dấu hiệu cảnh báo, không chỉ gợi liên tưởng đến sinh vật kỳ dị đang xâm lấn hệ sinh thái, mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho vòng luẩn quẩn giữa con người và hậu quả do mình tạo ra.
Phần áo mang tông màu tươi sáng, phủ kín bởi các họa tiết hình khối vui mắt, tạo nên sự tương phản nổi bật giữa màu sắc của sự sống và gam màu tối của cảnh báo. Chính sự kết hợp này tạo nên một bố cục thị giác hài hòa nhưng không kém phần ám ảnh, như lời nhắc nhở: thiên nhiên vốn rực rỡ, nhưng đang dần bị nhấn chìm nếu chúng ta chỉ đứng nhìn.
Mỗi bước chân là một biểu hiện
Trong từng khung hình, Ngô Hải Tùng không chỉ thể hiện vai trò là một người mẫu nhỏ tuổi mà còn như một “người kể chuyện” bằng ánh mắt và ngôn ngữ cơ thể. Biểu cảm sắc lạnh, dáng ngồi chủ động, bước đi vững chãi hay cái ngẩng đầu nhẹ đều cho thấy sự nghiêm túc trong cách em thể hiện thông điệp. Dù là tạo dáng tĩnh hay tương tác với đạo cụ, mọi chuyển động đều như đang nối tiếp mạch kể về một vùng rừng đang bị đe dọa, về bầu không khí đang gánh chịu tổn thương, về một thế hệ mới đang học cách lên tiếng đúng cách.
Từng chi tiết tạo hình đều góp phần định hình hình tượng nghệ thuật của Tùng: một hình tượng vừa mạnh mẽ vừa mang nét ngây thơ hiếm có. Không đóng khung trong khuôn mẫu “đáng yêu” của thời trang nhí thông thường, Tùng chọn bước vào một phạm trù cao hơn: sự nhận thức.
Thời trang có thể chạm vào điều gì?
Câu hỏi ấy luôn hiện diện trong mỗi bộ ảnh mang tính thông điệp, và với trường hợp của Ngô Hải Tùng, câu trả lời không chỉ nằm ở vẻ ngoài chỉn chu mà còn nằm ở việc biết đặt đúng cảm xúc vào đúng chất liệu. Sự giao thoa giữa chất liệu nhân tạo và cảm hứng từ thiên nhiên trong thiết kế không tạo ra mâu thuẫn, mà mang đến một cú chạm thị giác mạnh: con người tạo ra vấn đề, nhưng cũng chính con người là chìa khóa của giải pháp.
Không cần đến lời nói trực diện, bộ trang phục ấy đã thực hiện vai trò truyền thông: đưa người xem đến sát hơn với thực tế. Nhất là khi thông điệp đó đến từ một gương mặt trẻ tuổi, thế hệ có thể thay đổi bức tranh môi trường trong tương lai sự cảnh tỉnh ấy càng trở nên thuyết phục.
Một thế hệ biết kết nối với thiên nhiên bằng trí tưởng tượng
Ở độ tuổi còn nhỏ, Ngô Hải Tùng đã cho thấy sự nhạy cảm đáng quý với môi trường xung quanh. Điều này không đơn thuần đến từ kỹ năng tạo dáng hay phong cách biểu cảm, mà còn đến từ việc thấu hiểu được nội dung mình đang truyền tải. Từ đó, bộ ảnh trở thành minh chứng cho một thế hệ biết đặt câu hỏi lớn từ những chi tiết nhỏ, biết dùng hình ảnh để phản ánh tư duy, và biết lan tỏa thông điệp sống tích cực một cách chân thành.
Giữa không gian xanh rì giả lập của rừng cây, hoa cỏ và ánh sáng mềm mại, Ngô Hải Tùng không đứng đó như một nhân vật trang trí. Em là một điểm nhấn có chủ đích, đại diện cho tiếng nói của những đứa trẻ yêu thiên nhiên bằng cả tâm hồn và muốn cất lời bằng thứ ngôn ngữ của nghệ thuật.