Giữa nhịp sống thị thành rộn rã, có những khoảnh khắc hiếm hoi khi vẻ đẹp trong trẻo của một tâm hồn nhỏ bé đủ sức khiến thời gian như lắng lại. Bùi Trà My đến từ Hà Nội chính là một mảnh vỡ dịu dàng của bản giao hưởng ấy. Với ánh nhìn thuần khiết và sự hiện diện nhẹ nhàng bên thiên nhiên, em không chỉ xuất hiện trong bộ ảnh như một gương mặt đẹp, mà như đang kể lại câu chuyện của sự kết nối giữa con người, cây lá và những giá trị tinh khôi của cuộc sống.
Nét dịu dàng vẽ nên từ sắc xanh
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Trà My đã khiến người xem bị cuốn hút bởi một cảm giác rất đặc biệt: vừa gần gũi, vừa mộng mơ, như thể em bước ra từ một trang sách cũ về những nàng thơ trong vườn cổ tích. Trong chiếc váy trắng mềm mại, gương mặt em tựa sương sớm giữa thảm cỏ, làm dịu đi ánh sáng vốn đã dịu. Em không đứng giữa thiên nhiên, em thuộc về nó, như một phần được sinh ra từ nhịp thở của cỏ cây.
Màu trắng của trang phục chẳng phải là sắc thái để nổi bật, mà là nền để ánh mắt và làn da em được soi chiếu qua sắc xanh bao phủ. Đôi mắt ấy, mang theo ánh nắng đầu ngày, tĩnh lặng nhưng đầy cảm xúc. Từng sợi tóc buông mềm, từng cử chỉ của đôi tay đều như thể đã được cây lá dạy dỗ từ thuở nhỏ chạm tới vẻ đẹp mà không cần tô điểm cầu kỳ.
Những khúc nhạc trong ánh nhìn
Trà My sống giữa khung hình bằng chính những xúc cảm dịu nhẹ và chân thành. Ánh mắt em hướng về khoảng trống như thể đang lắng nghe lời thì thầm từ một chiếc lá, một nhành hoa. Ánh sáng đọng trên hàng mi cong, tạo thành một đường viền mong manh giữa mơ và thực. Người xem không chỉ nhìn thấy một cô bé xinh xắn mà còn cảm nhận được một tâm hồn rộng mở, biết lắng nghe và biết cảm nhận những điều nhỏ bé xung quanh.
Có lẽ, điều đặc biệt ở Trà My không nằm ở dáng đứng hay biểu cảm, mà ở năng lượng tỏa ra từ sự tĩnh tại. Cô bé không tìm cách thu hút ánh nhìn, nhưng chính điều đó lại tạo nên sức hút đầy tự nhiên. Một đứa trẻ biết đồng hành cùng thiên nhiên, chứ không chiếm chỗ của nó. Một vẻ đẹp không lên gân, không gồng mình, mà chỉ đơn giản là… hiện hữu.
Mỗi khuôn hình là một lát cắt của mùa yêu thương
Bộ ảnh mang đến cảm giác như đang dạo bước trong khu vườn ký ức, nơi từng chi tiết đều được chăm chút để kể lại một câu chuyện. Không cần lời thoại hay hiệu ứng phức tạp, từng khung hình đều đủ sức trở thành một đoản khúc của cảm xúc. Khi Trà My khẽ nghiêng đầu giữa bụi lá xanh rì, người xem như được mời gọi lắng nghe bản nhạc rừng. Khi em mỉm cười nhẹ giữa ánh nắng lấp ló, đó là lúc cả thiên nhiên như cũng khẽ cười theo.
Cách phối hợp giữa trang phục và bối cảnh cho thấy sự nhạy bén trong việc khai thác vẻ đẹp từ những điều tinh giản. Không có sắc màu rực rỡ, bộ ảnh chọn tông nền trung tính để tôn lên sự trong sáng và thanh lịch của nhân vật chính. Mọi thứ hiện lên vừa đủ để vẻ đẹp của một tâm hồn trẻ thơ có thể lan tỏa theo cách trọn vẹn nhất.
Lời mời gọi từ một thế giới tinh khôi
Ở độ tuổi còn rất nhỏ, Trà My đã biết gửi gắm thông điệp bằng chính sự hiện diện của mình. Em là lời nhắn gửi về một thế giới xanh lành, nơi những điều đẹp đẽ được vun đắp từ sự dịu dàng và thấu hiểu.
Với chủ đề “Nàng thơ nhỏ giữa thiên nhiên xanh – hành trình nhỏ hướng tới giá trị tốt đẹp”, bộ ảnh không chỉ là một sản phẩm thị giác mà còn là lời gợi nhắc: hành trình làm đẹp cho thế giới có thể bắt đầu từ một ánh nhìn thuần khiết, từ một trái tim non trẻ yêu cây cỏ, và từ một cô bé biết lắng nghe sự sống bằng tất cả sự ngây thơ mình đang có.
Hailey